[Ba thành viên của M. D, Đường Kiếm, Tiền Vi, Triệu Khoan, tất cả đều là cá của cô ta đó! Ha ha ha ha ha ha ha!]

“Hì hì...”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha...”

Chu Trạch Từ nhịn không được cười thành tiếng.

Nghe thấy dưa quen biết của đám người Triệu Khoan, Đường Kiếm và nhóm của anh ta, bọn họ đương nhiên vô cùng phấn khích. Chu Trạch Hủ ở phía trước còn có thể chịu đựng, nhưng nghe đến khúc sau, cậu ta hoàn toàn không thể nhịn được nữa!

Mấy người khác cũng cười thầm trong lòng, nghẹn đến đỏ mặt.

Cười chết mất, còn tưởng đây là truyện kể về một tên đàn ông Hải Vương xấu xa lừa đối tất cả các cô gái, nhưng không ngờ tới hóa ra lại là hai Đại Hải Vương và Hải Hậu lừa dối nhau

Một người sử dụng nhiều phụ nữ để chứng tỏ “sức hút nam tính” của mình trong 1vs N, còn người kia là Hải hậu quyến rũ tất cả các thành viên trong nhóm nhạc nam 1vs3 mà không bị phát hiện!

Trước mặt đám người, sắc mặt Triệu Khoan càng xanh mét, cũng không biết Chu Trạch Hủ đang cười cái gì.

Chu Trạch Hủ cười một lúc lâu, thấy tất cả mọi người nghi ngờ nhìn mình, anh ta đành phải hắng giọng, cố gắng giả vờ nghiêm túc.

“Thật xin lỗi, vừa rồi Giang Minh Khải chọc lét tôi! Tôi nhịn không được...”

Giang Minh Khải cố gắng nín cười đến đỏ mặt: ?

Tôi không có, tôi không có, anh đừng có nói bậy!

[Giang Minh Khải và Chu Trạch Hủ cũng chỉ ngủ cùng phòng một đêm mà quan hệ lại trở nên tốt như vậy?]

Lâm Trà sờ cằm suy nghĩ: [Không nhìn ra nhỉ! Quả nhiên tình cảm của đàn ông đều từ chuyện ngủ!]

Chu Trạch Hủ và Giang Minh Khải: ?

Mau im đi, Lâm Trà, cô có biết mình đang nói gì không?

Chúng tôi trong sạch mà!

Suy nghĩ của Lâm Trà phân tán một lúc, nhưng ngay sau đó lại dời sự chú ý của mọi người lại quay Triệu Khoan.

Triệu Khoan rất hài lòng với lời giải thích của mình.

Thông thường, khi A hiểu lầm B, mà B cãi lại thành công, A thường sẽ cảm thấy có lỗi vì sự hiểu lầm của mình mà càng tin tưởng B hơn.

Đây là một điểm mù tâm lý, cũng là lối nghĩ quen thuộc của hầu hết mọi người.

Triệu Khoan cảm thấy Tôn Thiên Thiên nên ở trong tình huống này. Bây giờ, cô ta không những không nghi ngờ mình lừa dối mà còn tự trách mình vì đã hiểu lầm anh ta.

Vì thế anh ta càng can đảm hơn, tìm di động của mình và chủ động đưa cho Tôn Thiên Thiên.

“Tôn tổng, nếu không tin, ngài có thể kiểm tra điện thoại của tôi, tôi độc thân, không sợ kiểm tra.”

Nói xong, Triệu Khoan còn chủ động mở khóa điện thoại di động, đưa cho Tôn Thiên Thiên.

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp đã phân tích chuyện Đường Kiếm yêu đương qua mạng với người phụ nữ bí ẩn Hương Hương kia, bọn họ đều thích Triệu Khoan lấy điện thoại di động ra.

[Nếu dám để người khác kiểm tra điện thoại của mình, ít nhất là trong chuyện yêu đương, tôi nghĩ Triệu Khoan sẽ trong sạch!]

[Đúng vậy, có bao nhiêu người đàn ông chịu kiểm tra điện thoại di động chứ? Hơn nữa bây giờ vẫn đang phát sóng trực tiếp, Triệu Khoan can đảm như vậy chứng tỏ anh ta nhất định sẽ trong sạch, trên điện thoại không có gì cả!]

[Khoan Khoan đã nói mình trong sạch từ trước rồi! Khoan Khoan của chúng ta một lòng vì sự nghiệp, sẽ không yêu đương đâu!]

[Khoan Khoan sẽ không yêu đương đâu! Người phụ nữ của Khoan Khoan chỉ có chúng ta thôi!]

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp rất tin tưởng Triệu Khoan.

Các nhân viên ở hiện trường cũng cảm thấy Triệu Khoan không có người phụ nữ nào khác ngoài Tôn Thiên Thiên.

Nhưng...

Tôn Thiên Thiên không tin.

Tục ngữ có câu, không tìm chết thì sẽ không chết.

Đang lúc Triệu Khoan cho rằng mình đã bắt được thóp của Tôn Thiên Thiên thì Tôn Thiên Thiên chỉ cười nhạo.

Được!

Triệu Khoan còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì Tôn Thiên Thiên đã lấy đi điện thoại di động của anh ta. Chỉ trong vài giây, cô ta đã tìm thấy nữ cư dân mạng tên “Hương Hương” trong danh sách liên lạc.

Tôn Thiên Thiên đẩy điện thoại của mình đến trước mặt Triệu Khoan: “Chuyện gì đây? Tại sao cậu cũng có thông tin liên lạc của người phụ nữ tên Hương Hương này?”

Triệu Khoan: ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play