Lương Diệc Bác nghe mà giật nảy mình.
Nón dưa hấu xanh rõ ràng đang được đội ở trên đầu Liễu Minh Khiêm và Lương Hoằng Thâm, nhưng Lương Diệc Bác lại cảm thấy món đồ chơi kia như đang đội trên đầu mình vậy.
“Vẫn là ba đỉnh nhất!”
“Không thể nào... Tiểu Đào sẽ không làm như vậy với mình đâu! Không thể nào!”
Lương Diệc Bác thì thào tự nói với mình, cứ đi đi lại lại không chịu ngồi yên rồi chạy về phía nhà xe của khu quân đội.
Lâm Trà ở dưới đại dương ngẩng đầu lên ăn dưa.
[Đó là người nào? Tại sao Lương Diệc Bác lại không muốn gặp?]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play