Đương khi hắn vừa nhấc đầu lên, phát hiện Khương Ngưng Ngưng đang nhìn hắn, đôi mắt hạnh cong cong tựa như hoàng thu thủy.
“Ta chỉ thuận miệng nói với Tiểu Xuân, ngươi còn nhớ không?”
Phù Quang ánh mắt thâm tình, ôn nhu đáp: “Ngài nói mỗi một câu, Phù Quang đều sẽ không quên.”
“Cảm ơn ngươi, Phù Quang.” Khương Ngưng Ngưng khẽ chớp lông mi, trong lòng nảy sinh một chút tình cảm nhạt nhòa.
Cảm ơn ngươi vì sự tinh tế và ôn nhu, làm nàng cảm nhận được sự ấm áp đã lâu không có.
Mặc xong xiêm y, Phù Quang bắt đầu chải tóc cho Khương Ngưng Ngưng. Vì váy lộ vai, hắn cột gọn tóc lên, để lộ ra bờ vai nhỏ nhắn và cổ dài uyển chuyển của nàng.
Khương Ngưng Ngưng ngoan ngoãn ngồi trên ghế, cảm nhận những lọn tóc dài của Phù Quang nhẹ nhàng lướt qua. Trong gương, dù hắn đang làm kiểu tóc cho nàng, biểu cảm vẫn chăm chú và ôn nhu, như thể giữa muôn vàn sự vật trong thiên hạ, hắn chỉ nhìn thấy nàng mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play