Cố Khôn: "Con là trẻ con cơ mà, con là trẻ con, cha xấu, cha đáng ghét." Cậu sao lại không phải là trẻ con chứ? Cậu mới chỉ có bảy tuổi, còn nhỏ tuổi hơn anh mà.
Cố Càn cười thầm, mẹ và em trai về nhà, một nhà đầy đủ quây tụ là quá tuyệt vời.
Cố Thâm Dương nhíu mày: "Vậy con không phải đàn ông sao?"
Cố Khôn: "Con sẽ bảo vệ mẹ, cũng sẽ đuổi mấy người phụ nữ xấu xa đi thì con chính là đàn ông, con là đàn ông."
Cố Thâm Dương: "Vậy sao? Con bảo vệ mẹ như thế nào?"
Cố Khôn: "Lúc trước mợ tư nói mẹ là mẹ kế, con đã đuổi mợ ấy đi luôn." Chợt nhắc đến chuyện này, Cố Khôn mới nhớ chuyện mẹ kế, cậu quay đầu lại nhìn Bạch Lộ "Mẹ còn chưa giải thích chuyện mẹ kế với con đâu đấy." Cậu đã bảy tuổi không còn là đứa con nít chuyện gì cũng quên rồi.
Mọi người nghe thấy cũng ngây người, ngay sau đó Cố Thâm Dương lên tiếng: "Được. Về đến nhà cha sẽ giải thích chuyện mẹ kế cho con."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play