Đây là đứa con trai kiêm luôn bạn đồng hành của anh, mà có triển vọng hay không cũng không quan trọng, chỉ là không được trở thành một người không biết phân biệt phải trái đúng sai.
Cố Càn: "Dạ, con nhất định sẽ làm một đứa trẻ có triển vọng, để cho mẹ cảm thấy tự hào về con." Còn về cha thì... bỏ qua.
Cố Thâm Dương: "Tốt lắm."
Hai cha con nói chuyện rất hòa thuận, còn phía bên kia, đôi vợ chồng mới cưới cũng bắt đầu nói về chuyện của Giang Thị.
Trần Phiêu nghe Vương Hữu Thực nói xong, có chút ngạc nhiên: "Cô Giang Thị này kể cũng có bản lĩnh, nhà mẹ ruột bắt cô ta kết hôn mà cô ta có thể bỏ đi đến nhà Thiết Đản sao?" Nếu như sẽ có bản lĩnh như vậy, cứng rắn như vậy, thì hồi đó cô ta đã không ly hôn khi mà bị mẹ mình gây áp lực rồi. Vì vậy, Trần Phiêu cảm thấy Giang Thị đến đây, chắc chắn phải có nguyên nhân khác nữa.
Vương Hữu Thực nói: "Anh cũng không biết nữa."
Trần Phiêu đáp: "Mọi người ai cũng đều biết rằng nhất định là nhắm vào anh, còn không thì sao lại vô duyên vô cớ đến đây làm gì chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT