Bạch Lộ hỏi: "Rửa tay sạch sẽ chưa?"

Mắt Cố Càn sáng lên: "Con dẫn em đi rửa tay."

Chờ sau khi cậu bé rửa tay xong rồi trở về, Bạch Lộ đã đặt thịt chiên vào trong chén: "Cho con, ăn cùng em trai nhé."

"Cám ơn mẹ." Cố Càn cầm chén lên, bản thân vội vã ăn một miếng: "Ăn ngon." Sau đó lại cho em trai một miếng.

Bạch Lộ cười lắc đầu, trong chén đó chỉ có nửa chén, vừa ăn cơm trưa xong, không nên cho bọn trẻ ăn quá nhiều, sau đó cô lại làm một chén nhỏ, cô tính mang cho Tứ Mao, sáng nay Trần Hà Hoa đã đánh nhau và nói chuyện giúp cô, dù sao cũng phải tỏ thái độ một chút.

Còn phần thừa lại, cô đặt vào trong dĩa: "Mẹ, thịt con vừa làm, mẹ nếm thử xem."

"Vừa nãy mẹ đã ngửi thấy mùi, Lộ Lộ này, tay nghề của con thật sự là không thể chê." Bà ăn hai miếng rồi dừng, tính chừa cho đứa nhỏ.

"Mẹ thích ăn thì con rất vui, con chỉ sợ không hợp khẩu vị của mẹ." Bạch Lộ nói xong lại thêm một câu: "Con đi tìm chị dâu cả của con, hôm nay chị dâu cả bận giúp con nên con mang một chén nhỏ này cho Tứ Mao."

Nói rõ với Triệu Thu Bình, miễn cho bà ta nghĩ rằng mình lấy được gì đó từ nhà họ Vương.

Triệu Thu Bình: "Ồ, con đi đi, lại lấy thêm 2 kí rưỡi bột mì và hai kí rưỡi mì sợi."

Bạch Lộ sửng sốt.

Triệu Thu Bình mỉm cười: "Lúc này may là có anh cả con đi bộ đội, mặc dù là anh cả của con, nhưng mà phải coi trọng lễ vật đến thăm, mẹ cũng muốn cảm ơn cậu ấy một chút, hơn nữa Cố Càn và Cố Khôn đều do mẹ con chăm sóc."

Bạch Lộ cảm thán, đúng là gừng càng già càng cay.

Lúc Bạch Lộ đến nhà họ Vương thì nhà họ Vương đã ăn cơm xong, đều đang ở trong sân nghỉ ngơi phơi nắng, nhìn thấy cô đến đây, Trần Hà Hoa nhiệt tình nhất: "Em gái đến đây à?"

Thật ra, chị ta đang chờ một cái gì đó từ Bạch Lộ.

"Mọi người đều ở đây à. Mẹ chồng bảo con lấy một ít thứ qua thăm, nói trong khoảng thời gian này anh cả theo chúng con đi bộ đội vất vả, mẹ chăm sóc hai đứa nhỏ cũng vất vả." Nói xong cô thì đi vào nhà chính.

Phương Á Phân: "Đều là người trong nhà, khách sáo như vậy làm gì? Ôi, sao lại nhiều như vậy?"

Nào là bột mì nào là mì sợi, mặc dù bình thường quan hệ giữa bà và Triệu Thu Bình cũng tốt, nhưng mà cũng không có khách sáo như lúc này.

"Mẹ cầm là được rồi, con gả qua đó rất thiệt thòi, cho nên mẹ chồng con rất cảm ơn, hơn nữa, sau này mỗi ngày còn phải nhờ mẹ giúp đỡ nữa, con suy nghĩ một chút, cũng không thể để mẹ giúp không công được, mỗi buổi sáng mẹ giúp mẹ chồng con rời giường, mỗi buổi tối ngài còn giúp bà ấy tắm rửa, ngủ, còn phải giúp bà ấy đi vệ sinh, con gửi mẹ một tháng 2 đồng, 5 kí lương thực có được không?" Nhiều hơn nữa thì chắc chắn Phương Á Phân sẽ không chịu.

Phương Á Phân sầm mặt: "Hừ, mẹ làm mẹ mà còn muốn tiền của con sao?"

"Vậy mẹ hãy lấy để mười năm sau làm đồ cưới cho con đi."

Phương Á Phân dở khóc dở cười.

Bạch Lộ quyết định: "Quyết định như thế nhé, con là con gái của mẹ, đương nhiên là hướng về phía mẹ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play