Bạch Lộ ngạc nhiên, sao lại lôi cô vào chứ?
Đào Nhị Tinh giải thích: "Tôi chỉ mới học qua lớp xóa mù chữ, nhiều từ là do chị cả dạy, pháp luật gì đó tôi không hiểu rõ, hơn nữa ở đây chỉ toàn là người nhà, không tốt để làm nhân chứng, cô là người có địa vị nên tôi tin tưởng cô."
Bạch Lộ cười cười: "Vậy cũng được, vậy coi như tôi là người làm chứng."
Đào Tiểu Tinh không còn cách nào, nếu bị tố cáo là lừa đảo, bị cảnh sát bắt, cả đời cô ta sẽ bị hủy hoại, cho nên cô ta chỉ có thể viết giấy vay nợ, sau đó Đào Nhị Tinh thu giấy vay nợ rồi đưa 200 đồng cho Bạch Lộ.
Bạch Lộ nhìn bọn họ, cuối cùng nhìn Đào Nhị Tinh, nghĩ nghĩ rồi nói:
"Con người phải biết tiến lên, nghĩ đến tương lai sáng lạng phía trước, đọc sách là điều quan trọng nhất, chị cũng còn trẻ, tương lai phía trước còn dài, vậy nên... không cần buông bỏ hy vọng đâu."
Đào Nhị Tinh ngạc nhiên, không ngờ Bạch Lộ lại nói những lời này với cô ấy, hai mắt cô ấy ửng đỏ, có hơi cảm động:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT