Triệu Thu Bình lấy sổ ra trước mặt Phương Á Phân, cũng là có ý cả.
Bà và Phương Á Phân làm bạn sắp hai mươi năm, bà biết nhân phẩm của Phương Á Phân.
Ngộ nhỡ sau này Bạch Lộ thay đổi, có Phương Á Phân chứng kiến, cũng sẽ không tham số tiền này.
Hơn nữa, bà đưa những thứ này cho Bạch Lộ, bà cũng không hề lo lắng.
Bộ đội đều biết chuyện Bạch Lộ và Cố Thâm Dương, nếu Bạch Lộ dám đối xử không tốt với và hai đứa trẻ, bà cũng dám đi báo cáo bộ đội.
Mà bây giờ, bà dùng số tiền này để thử Bạch Lộ, Triệu Thu Bình cũng thấy đáng giá. Nếu Bạch Lộ vẫn luôn tốt bụng như này, bà cũng yên tâm.
Còn nếu như Bạch Lộ giấu đầu lòi đuôi, nhân lúc bà còn sống, cũng phải suy nghĩ tốt thay hai đứa cháu trai.
Đừng nói bà không tin Bạch Lộ, dù mấy ngày qua ở chung với nhau, bà biết Bạch Lộ là người tốt, nhưng chuyện này còn liên quan về sau nữa, nên bà phải cẩn thận suy xét sắp xếp.
Phương Á Phân không ngờ Triệu Thu Bình để con gái mình làm chủ. Tùy bà rất ngạc nhiên nhà họ Cố có tiền như vậy, nhưng cũng không nói gì thêm.
Bạch Lộ thoải mái nhận tiền và phiếu, cô cầm mấy thứ này cũng không cảm thấy thẹn trong lòng.
Thứ nhất giờ cô là vợ Cố Thâm Dương, thứ hai từ hôm nay cô cần chăm sóc Triệu Thu Bình và hai đứa nhỏ, đương nhiên cần tiền rồi.
Triệu Thu Bình lại nói đến hai đứa trẻ: "Cố Kiền và Cố Khôn tới nhà mình đã hai năm, cha hai đứa hi sinh, Dương tử liên lạc với bộ đội, bộ đội đã thu xếp mỗi tháng cho hai đứa năm đồng tiền, phụ cấp đến khi hai đứa mười tám tuổi, đến nay mỗi đứa đã nhận được một trăm mười đồng tiền, tiền của hai đứa nó trước đây mẹ cũng không giữ lại, từ giờ chuyện của hai đứa nó giao hết cho con sắp xếp. Đây là hai trăm hai mươi đồng tiền."
Bạch Lộ nhận tiền, lặng lẽ suy nghĩ rồi nói: "Vậy ngày kia con lên thị trấn có việc, tiện thể làm một sổ tiết kiệm cho Cố Kiền và Cố Khôn, tích lũy tiền phụ cấp của hai đứa vào đó, giờ trong nhà mình vẫn còn tiền, cũng chưa cần dùng đến phụ cấp của bọn nhỏ, nếu tương lai thực sự thiếu tiền, đến lúc đó lấy ra dùng cũng không muộn."
Triệu Thu Bình gật đầu: "Con tự thu xếp là được."...
Bạch Lộ và Phương Á Phân đi ra từ phòng Triệu Thu Bình, Phương Á Phân nhìn con gái, thực sự một lời khó nói hết, một số việc nhìn qua thì đơn giản, nhưng thực tế rất khó khăn.
Bạch Lộ giục bà: "Mẹ, mẹ về đi, con tắm cho hai củ cải nhỏ đây, xong rồi đi ngủ."
"Mẹ giúp con tắm cho hai đứa nó."
Bạch Lộ lắc đầu: "Không cần đâu mẹ, chỉ hai đứa nó nhỏ, con có thể bế được. Có điều sáng sớm mai mẹ lại qua đây một chuyến, giúp con ôm mẹ chồng lên xe lăn."
"Chuyện này tính là gì? Nhưng con không thể ôm Triệu Thu Bình, nhỡ bà ấy muốn đi nhà xí, vậy phải làm sao?" Phương Á Phân lo lắng nói.
"Con tính thuê người, thuê người chuyên chăm sóc mẹ chồng."
"Thuê người? Ôi, chuyện này, con đây là ngại nhiều tiền à?" Phương Á Phân thốt lên: "Đừng thuê, sau này mẹ tới giúp con."