"Mẹ ơi ..." Cố Khôn tung tăng đi vào, vừa vào cửa thì nhìn thấy Vương Đại Kiều, cu cậu thấy ông ngoại thì sũng sợ chốc lát rồi kinh ngạc nói: "A, ông ngoại, anh ơi em thấy ông ngoại này, em không phải bị hoa mắt đâu đúng không?"
Bạch Lộ ở trong phòng bếp, nghe được lời của Cố Khôn thì không khỏi bật cười thành tiếng.
Thằng nhóc này thật là ...
Cố Càn cũng nhìn thấy, cậu kêu lên: "Ông ngoại."
Vương Đại Kiều đáp: "Càn Càn và Khôn Khôn về rồi đấy à, nhanh lại đây với ông, ông có mang quà vặt cho hai đứa đây." Vừa nói vừa lấy khoai lang sấy.
Cố Khôn: "Anh ơi, thật sự là ông ngoại, em không có bị hoa mắt."
Không có ai hiểu được chuyện cậu nhóc thấy ông ngoại và mắt bị hoa liên quan gì đến nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play