Vương Hữu Thực lại lấy ra một túi nữa: "Đây là đồ thím ba gửi anh mang lên."
Đồ của Phương Á Phân gửi lên có rau cần biển khô và bột khoai lang. Rau cần biển xào với bánh tổ ăn rất ngon.
Năm ngoài Bạch Lộ có mang theo người nhà họ Vương làm bột khoai lang, năm nay ở dưới quê cũng tự làm được ít nên nhờ Vương Hữu Thực mang lên cho cô.
Nhà họ Vương nhiều sức lao động, mỗi Tứ Mao và Vương Hữu Vọng là còn ăn bám, Ngũ Mao vẫn là trẻ sơ sinh, nên hàng năm được chia không ít lương thực, thêm vào năm nay họ còn bán trứng gà và nuôi bốn con heo, tuy rằng bỏ tiền mua xe đạp nhưng vẫn tính dư giả.
Thế nên họ mới lấy khoai lang làm một ít bột khoai lang để dùng, thỉnh thoảng có thể làm mì sợi hay là sủi cảo, còn vụn khoai lang thì để nuôi heo.
Nói tới bốn con heo nhà họ Vương nuôi thì có ba con là của nhà họ, một con của nhà Bạch Lộ.
Bạch Lộ đi theo quân đội, con heo kia lại không thể giết, cuối cùng chỉ có thể giao cho nhà họ Vương, như vậy trên danh nghĩa là người nhà họ Vương giúp Bạch Lộ nuôi heo, người bên ngoài cũng không dị nghị gì được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT