Ban đầu cô cho rằng do cô không thể sinh con, mỗi ngày lo lắng lung tung rất sợ bị nhà chồng đuổi về nhà mẹ đẻ, áp lực cực kì lớn.
Mà bây giờ... Giang thị thở dài một tiếng.
Chỉ là so với việc mình không mang thai được thì chồng cô bị vô sinh cũng còn tốt hơn, nếu cô không sinh được thì nhà chồng có thể sẽ đối xử tệ bạc với cô, đuổi về nhà mẹ, cả đời coi như xong nhưng nếu là chồng cô thì không tệ đến thế.
Trong thực tế con người luôn rất ích kỉ.
Tuy nhiên, Giang thị chưa bao giờ nghĩ đến việc ly hôn. Ít nhất trong ba năm qua, khi tất cả mọi người đều cho rằng cô không thể sinh con, dù trong lòng chồng không vui nhưng lại chưa từng nặng lời với cô, ngược lại còn an ủi, chỉ cần một điểm này thôi cô cũng biết anh là một người chồng tốt.
Thím hai nhìn dáng vẻ nhẹ nhõm của cô, chẳng lẽ còn không biết cô đang nghĩ gì, chắc là những lời nói của Tiền Quốc Lượng đã cho cô hy vọng và khiến cô an tâm, về phần lý do nhẹ nhõm, bà không cần nghĩ cũng biết.
Về đến nhà, thím hai gọi con trai ra ngoài, con trai bà là người con thứ tư trong nhà họ Vương, tên thật là Vương Hữu Thực, vì chữ Thực và chữ Tư phát âm giống nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play