Tần Hương nói: "Đúng thế, cô gọi đám nhóc này tới ăn cơm, đã ăn hết bao nhiêu là thịt rồi, thịt này chúng tôi không thể lấy nữa."
Lâm Thúy Quyên nói: "Còn không phải hay sao, lấy thì còn mặt mũi nào nữa."
Bạch Lộ xua tay: "Không, không, lần này phần thưởng còn có một ít phiếu và vải, phiếu đó là phiếu xe đạp, vì thế tôi đã lấy phiếu và vải, tôi muốn gửi nó cho anh trai tôi ở quê nhà, vì vậy mọi người phải lấy thịt về đi."
Mọi người đều không tham chút vải này, chẳng qua chỉ là một tấm vải, nhưng Lâm Thúy Quyên cũng hơi để ý về phiếu xe đạp, cô cũng muốn mua một chiếc xe đạp, chờ đến khi đứa nhỏ đi học cũng tiện đưa tiện đón.
Chỉ là suy nghĩ thoáng qua thôi, xe đạp quá đắt, cô cũng không nỡ bỏ tiền ra mua. Cô cũng không còn ý định mua xe đạp.
Bạch Lộ vẫn kiên quyết để mọi người cầm thịt về.
Chẳng qua lúc sau bọn trẻ lại mang rau cải tới, rau cải mỗi nhà trồng một loại khác nhau nên có thể trao đổi với nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT