Người nên đi cũng đã đi cả rồi, Bạch Lộ xem kịch cũng đã xem xong: "Ở đây không còn việc gì liên quan đến tôi nữa, tôi cũng phải đi đây."
Đương nhiên làm sao có thể không còn chuyện liên quan đến cô, Lý Hương Hương còn chưa cho cô một câu trả lời hợp lý nhưng cô không vội, dựa vào cách làm của bà Lý, bà ấy nhất định sẽ nói gì đấy.
Bà Lý nói: "Chuyện này thật sự phải nói cảm ơn với đồng chí Bạch Lộ, mặc dù Hương Hương là bị Phương Phương lừa gạt, đầu óc của nó ngu ngốc để cho người ta lợi dụng nhưng thật sự là do nó làm sai. Bây giờ cũng đã trễ rồi, tôi không làm phiền cô đi về nữa, buổi chiều tôi lại tới tìm cô sau."
Bạch Lộ đáp: "Được thôi."
Khi Bạch Lộ về đến nhà đã đến giờ cơm trưa, Cố Thâm Dương đã trở về.
Cố Càn: "Mẹ ơi mẹ đã đi đâu vậy ạ?"
Cố Khôn: "Mẹ ơi con chẳng thấy mẹ đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play