Phương Phương phủ nhận: "Tôi không có, hôm đó lúc Lý Hương Hương tới tôi còn khuyên nhủ cô ấy làm như vậy là sai, nếu như cô ấy không thích Phó Giản thì có thể nói rõ ràng với Phó Giản, lúc đấy anh ấy cũng đang ở đó, bà có thể hỏi Phó Giản , tôi không hề nói như bà nói."
Lý Hương Hương tức giận thở hổn hển:
"Ngày hôm đó cô đúng là khuyên tôi như vậy nhưng trước kia cô lúc nào cũng cổ vũ tôi theo đuổi lại Cố Thâm Dương, bảo tôi theo đuổi tình yêu của chính mình, bây giờ là thời đại tự do yêu đương."
"Sau khi Cố Thâm Dương xảy ra chuyện, tôi kể với cô rằng cha mẹ muốn chuyển tôi đi nơi khác thì cô đã khuyên tôi rời khỏi nơi đau lòng này, hiếu thuận với cha mẹ, không khiến bọn họ đau lòng nữa."
"Nếu như lúc ấy tôi không nghe lời cô rời đi, ở lại chăm sóc Cố Thâm Dương thêm một năm nữa chờ đến khi anh ấy tỉnh lại thấy được tôi vẫn kề cạnh chăm sóc có lẽ anh ấy đã cảm động rồi ..."
Bà Lý cau mày: "Trời ạ, nói cái gì thế này?"
Bà vừa nói còn vừa quan sát Bạch Lộ, thấy Bạch Lộ không biểu hiện gì khác mới thở phào nhẹ nhõm, sợ nếu khiến cho Bạch Lộ tức giận nàng sẽ đổ thêm dầu vào lửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play