Có điều Cố Thâm Dương đã sớm nhận ra có người đi vào, nhưng mà anh không hề lên tiếng. Bạch Lộ sau khi hốt hoảng thì vội hỏi: "Thiết Đản đến rồi à."
Cô đứng dậy, vội vàng đi qua: "Thiết Đản mau vào đi, con ăn bữa sáng chưa?" Cô vừa nói, vừa giúp cậu lấy cái gùi xuống.
Thiết Đản có chút lo lắng, nói: "Dạ ăn rồi, con... con câu được một ít cá, cho nên..."
Cậu lo lắng là bởi vì Cố Thâm Dương, cậu không quen biết Cố Thâm Dương, thậm chí có hơi sợ anh, cơ thể cũng xích lại gần Bạch Lộ theo bản năng.
Bạch Lộ nói: "Ăn rồi thì ăn thêm một chút, một đường đi tới đây chắc hẳn đã tiêu hóa hết rồi. Càn Càn, con dẫn anh đi rửa tay, mẹ xới cơm cho anh."
"Vâng." Cậu nhóc kéo Thiết Đản đi ra ngoài: "Anh Thiết Đản, hôm nay chúng ta ăn cháo khoai từ, ăn rất ngon đó."
Thiết Đản lắc đầu nói: "Không cần, không cần đâu, anh ăn rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play