Có hai chiếc chảo sắt, một cái để nấu cơm, một cái để xào đồ ăn, lúc Cố Thâm Dương về nhà, thức ăn của Bạch Lộ còn chưa nấu xong, anh đã thay hai đứa con trai đi nhóm bếp lửa.
Nhưng mà thời gian buổi trưa vẫn còn rất dư dả, Cố Thâm Dương có thời gian nghỉ trưa, bọn họ ăn cơm trưa muộn thì thời gian nghỉ trưa của Cố Thâm Dương ít đi một chút mà thôi.
Buổi trưa, Bạch Lộ giết con cá mang từ nhà Thiết Đản về kia, làm canh cá trắm đậu phụ, lại xào thêm hai đĩa đồ ăn chay rồi ăn cơm.
Canh cá ngon, ngay cả chan cơm cũng ăn rất ngon, bọn nhỏ thích nhất là lấy canh chan cơm, lại không bị nhiều dầu mỡ quá. Sau khi ăn xong bữa cơm, Cố Càn đã ăn đến no cả bụng.
Ngay từ đầu, Bạch Lộ không hề nhận ra, cô rửa bát xong xuôi, nhìn thấy Cố Càn nằm trên giường của mình, đang ôm bụng lăn qua lăn lại, dọa Bạch Lộ hoảng hốt: "Càn Càn, con làm sao thế?"
Sắc mặt của Cố Càn có chút trắng bệch, hai mắt của cậu nhóc đỏ lên: "Đau bụng."
Bạch Lộ xoa xoa bụng của thằng bé: "Sao lại cứng như vậy? Cố Thâm Dương, bụng của Càn Càn cứng quá."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play