Cố Càn lấy ra một cái ná: "Cái này ạ, là anh Thiết Đản tự làm đấy ạ."
Cố Khôn cầm ra mấy viên đá: "Cha ơi cha nhìn xem mấy viên đá này có đẹp không ạ? Là anh Thiết Đản nhặt được ạ."
Cố Sâm Dương nói: "Ừ, rất đẹp."
Trong lòng của những đứa trẻ, nhất là những trẻ không có đồ chơi giống như Thiết Đản thì những viên đá này giống như bảo bối của cậu, mỗi một viên đá đều bóng loáng, hơi giống đá cuội nhưng không phải đá cuội.
Lúc ăn cơm Cố Thâm Dương hỏi: "Em thấy thế nào? Sau khi đến nhà Thiết Đản thì em có suy nghĩ gì?"
Bạch Lộ nói: "Cũng không có suy nghĩ gì đặc biệt, chỉ là cảm thấy... một đứa nhỏ và một người già, cũng không dễ dàng gì."
Cố Thâm Dương: "Vậy em đã nghĩ sẽ chăm sóc cậu nhóc như thế nào chưa? Hoặc nói cách khác là em sẽ giúp cậu nhóc ra sao? Em còn đợi nó tới đổi đồ ăn với em hay sao? Nó cũng tám chín tuổi rồi, em cho nó đi học là sự giúp đỡ tốt nhất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play