Vì bà đã chấp nhận lòng tốt của Bạch Lộ, chấp nhận quần áo mà Bạch Lộ làm cho cháu trai thì bà cũng nên chấp nhận những mảnh vải vụn mà cô đưa để may giày cho Thiết Đản.
Tuy nhiên, đôi tay bà run run, bà không kìm nén được sự chua xót, xúc động, ngay cả họ hàng thân thích cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến chuyện cho bọn họ vải vụn để may giày.
Hơn nữa, nghề dệt của đại đội sản xuất Hồng Tinh của họ nổi tiếng khắp hợp tác xã, có rất nhiều người đến đại đội của bọn họ đổi vải, nhưng không ai biết được rằng nhà bọn họ thậm chí còn không sản xuất được một tấm vải tử tế nào.
Bởi vì vải phải mua bằng điểm công hoặc tiền mặt, mà nhà bọn họ không có cả hai thứ đấy.
Bà nội Thiết Đản cầm những thứ này, hốc mắt dần dần ươn ướt, nước mắt gần như không thể khống chế được chảy ra, bà che miệng lại để không khóc thành tiếng, không để cho cháu trai nghe thấy.
Bạch Lộ nhìn bà cụ đáng thương có chút khó xử, không biết nên an ủi như thế nào, chỉ có thể vỗ nhẹ vào vai bà rồi nói: "Bà đừng khổ sở như vậy, nếu không Thiết Đản sẽ càng lo lắng."
Cô cũng không biết bà có hiểu điều cô nói hay không nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT