Trừ phi là ở nông thôn, bọn họ đóng cửa lại lén ăn, người nông thôn không mấy để ý nguồn gốc của mấy thứ này, nhưng người trong bộ đội thì lại không giống như vậy.
Con cá ngày hôm qua của Trương Tĩnh làm cho cô mới đỡ thèm một chút thôi, mà bây giờ nhìn mấy con cá trắm cỏ trong thùng gỗ của cậu bé, Bạch Lộ có hơi buồn bực: "Cá này trao đổi như thế nào hả cháu?"
Đứa bé thành thạo nói: "Dạ một con cá lớn nặng ba cân, hai con cá nhỏ tổng cộng một cân, cá nhỏ đưa cho dì, coi như lớn là được. Các dì là người trong bộ đội phải không ạ? Có thể trả tiền cũng được, cho thức ăn cũng được, nhưng tốt hơn hết là cho cháu thức ăn đi ạ, nhà cháu thiếu thức ăn."
Đứa trẻ nói ong thì nở nụ cười, có hơi ngượng ngùng.
Bạch Lộ nhìn dáng vẻ gầy gò của cậu bé, nói: "Cháu mang cá nhỏ về nấu canh bồi bổ cơ thể đi, dì sẽ lấy cá lớn, dì đổi khoai lang và gạo cho cháu được không? Hay là cháu muốn lấy bột mì cũng được."
Bạch Lộ cũng không muốn chiếm tiện nghi của cậu bé, cô nhìn bộ dạng của nó, quần áo thì được vá lại, điều kiện gia đình thật không tốt.
Ở thời hiện đại, một cân cá trắm cỏ có giá bảy tám đồng, hơn ba cân là được hơn hai mươi đồng, có thể đổi được bảy cân gạo rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play