"Vậy được, trưa mai tôi lại tới. Có điều tôi nhắc nhở anh trước, thức ăn phải phong phú hơn chút, nếu không... không chặn nổi miệng tôi đâu nha, anh phải mua chuộc cái miệng tôi đấy, biết chưa hả?"
Cố Thâm Dương cầm một miếng bánh gạo nhét vào miệng anh ta: "Muốn chặn miệng anh không phải rất dễ dàng sao?"
Lữ Úy: "Trưa mai mang một ít rượu về nhá."
Cố Thâm Dương: "Được."
Sau khi Lữ Úy cầm bánh gạo rời đi, Cố Thâm Dương trở về phòng, anh dựa vào cửa, nói: "Nếu như em đã diễn kịch, vậy thì diễn tiếp một lúc, anh còn chưa làm xong sào phơi quần áo, vẫn còn một ít chỗ nữa, trước như vậy thử xem."
Bạch Lộ vốn đang nhìn chằm chằm vào cửa, cô nghe Cố Thâm Dương nói như vậy thì xoay người lại, đưa gáy về phía Cố Thâm Dương.
Cố Thâm Dương cười cười bước vào phòng, sau đó đặt hai tay lên giường nhìn Bạch Lộ. Anh cũng không nói gì, chỉ cười như vậy, ánh mắt như có vòng xoáy, anh hạ người xuống ôm lấy Bạch Lộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT