Nói khó nghe một chút, lỡ như đứa nhỏ có bị bọn buôn người bắt đi, nếu như gặp được cảnh sát hoặc người tốt bụng giải cứu, đứa nhỏ biết tên biết họ của người nhà mình, cơ hội tìm được chúng trở về sẽ lớn hơn.
"Cố Thâm Dương, tôi không biết anh ấy, các người có biết không?"
"Đúng vậy, người nào biết thì đi báo giúp cho anh ấy một tiếng đi."
Dì Chương muốn nói bọn họ biết nhau, thế nhưng họ không có lên tiếng. Họ muốn âm thầm rời đi, nhưng cũng cảm thấy không thích hợp, dù sao bọn nhỏ cũng biết bọn họ.
Nếu như Bạch Lộ tỉnh lại nhất định cũng sẽ chỉ bọn họ, cho nên bọn họ chỉ có thể không rời đi, trước hết cần phải xem tình huống như thế nào, tránh cho Bạch Lộ vu oan họ.
"Tôi biết Cố Thâm Dương." Một chị dâu quân nhân nói: "Chồng của tôi có kể qua, năm ngoái có một người bởi vì nhiệm vụ mà bị thương, phải sống đời sống thực vậy, năm nay mới vừa tỉnh lại, hiện đang là trại phó, chồng của tôi nói, vị đó tên là Cố Thâm Dương, cho nên chắc là cùng một người nhỉ?"
Nghe nói cha của đứa nhỏ là trại phó, mọi người đều sửng sốt, đương nhiên không phải bị hù dọa sợ, mà là không ngờ anh ấy là một sĩ quan cấp cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play