Bạch Lộ: "Con lo mà uống nước ép dưa hấu của con đi." Nước ép từ ba phần tư quả dưa hấu thật sự rất ít, chỉ vừa đủ mỗi người một chén cơm.
Cố Khôn: "Oa, ngon quá. Anh ngon không?"
Cố Càn: "Ừa." Cái này thích hơn nhiều so với việc ăn dưa hấu, ăn dưa hấu phải nhổ hạt ra, phiền phức.
Cố Khôn: "Ngon không cha?"
Cố Thâm Dương một hơi uống sạch nước trong chén: "Ừ." Anh mới từ ngoài trở về, đang khát nước.
Cố Khôn trợn tròn mắt, thầm nghĩ cha thực khờ, nước dưa hấu uống ngon như vậy mà cha đã uống một hơi cạn sạch, phải từ từ uống mới đã chứ, có điều bé sẽ không lấy phần của mình đưa cho cha đâu nha. Cố Khôn cầm lấy chén của mình, đẩy sang bên cạnh, đề phòng Cố Thâm Dương. Đương nhiên, cử động nhỏ của cu cậu làm sao thoát được khỏi con mắt của Cố Thâm Dương, Cố Thâm Dương đã quen với mấy hành vi kinh sợ của đứa con trai nhỏ này rồi, cũng không biết cái đầu nhỏ của cu cậu suốt ngày cứ nghĩ đến cái quái đản gì đâu không hà.
Sau bữa trưa, Cố Thâm Dương nói: "Anh còn có mua một số hạt giống, anh thấy mấy nhà khác trong sân đều có trồng chút sau dưa, chúng ta cũng theo đa số trồng thử một ít xem nào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT