Bữa trưa cũng đơn giản, có canh sườn khoai tây và thịt kho tàu, thịt kho tàu thì còn đang hấp trên xửng hấp, cô cắt vài củ khoai tây cho canh sườn, đặt lên nồi hầm lên bếp để hầm cho mềm sườn, tiếp theo cô lấy vỏ dưa hấu gọt bỏ lớp vỏ màu xanh bên ngoài, chỗ thịt màu màu trắng còn lại cô dùng để làm một món xào, mùi vị có chút giống bí đao, ba món gần như đủ để ăn.
Mau gần mười một giờ rưỡi, Cố Thâm Dương trở lại, mang theo hai thùng gỗ, bên trong thùng gỗ có chứa đồ. Bởi vì những chiếc thùng gỗ mà họ đang sử dụng hiện tại là của gia đình Lữ Hồng Cường, cho nên sáng sớm anh bèn ra ngoài mua hai chiếc thùng gỗ khác. Trong quân đội, bất kỳ nhu yếu phẩm hằng ngày nào đều cũng cần được mua bằng tiền, Cố Thâm Dương đặt cái thùng xuống, lấy những thứ bên trong ra.
"Cha ơi."
Cố Càn và Cố Khôn đang chơi trong sân, nhìn thấy Cố Thâm Dương đi tới, vội vàng chạy đến, hai đứa nhỏ bốn con mắt nhìn chằm chằm vào mấy thứ trên tay Cố Thâm Dương.
Thế quái nào mà Cố Thâm Dương cảm giác cái túi nặng thành cả nghìn cân rồi nhỉ? Anh nói: "Các con đi chơi đi." Sau đó anh xách cái túi vào nhà.
Cố Càn và Cố Khôn lập tức đi theo vào, hai bé có một loại cảm giác rằng, nếu có túi vậy chắc chắn sẽ có thức ăn ngon. Đối với hai bé, một chiếc túi lớn không khác gì một gói hàng hóa.
Bạch Lộ nghe được giọng nói của Cố Thâm Dương trở về, cũng không quay đầu lại: "Em xào xong vỏ dưa hâu là có thể ăn cơm được rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT