Cố Khôn mím mím môi, sau đó nói với Lữ Nghị: "Cảm ơn anh lấy con ngựa gỗ cho em chơi, em cũng sẽ lấy đồ chơi xếp hình của em với anh trai cho anh chơi cùng."
Bạch Lộ lại chạm chạm vào đầu đứa nhỏ: "Đồ chơi xếp hình là đồ chơi của con với anh trai, là của chung hai đứa, nếu con cho bạn nhỏ khác chơi, hình như con cũng nên thương lượng với anh một chút phải không?"
Cố Khôn hỏi Cố Càn: "Anh, chúng ta có thể lấy đồ chơi xếp hình để anh nhỏ chơi chung với nhau không?"
Cố Càn nói: "Ừ." Về đồ chơi thì Cố Càn thất thoải mái, mặc dù cậu rất thích đồ chơi mẹ làm, nhưng cậu cũng thích cảm giác được người khác ngưỡng mộ. Chỉ cần bạn nhỏ nào từng được chơi đồ chơi của bọn cậu, thì cũng nói mẹ của bọn cậu tuyệt vời, cậu rất vui khi nghe như thế.
Cố Khôn nói: "Mẹ, anh đồng ý rồi."
Lúc này, Cố Thâm Dương đến: "Giờ đã không còn sớm, hôm nay bận rộn cả ngày rồi, buổi tối ngủ sớm một chút."
Bạch Lộ đưa đồng hồ lên xem, đã hơn tám giờ rồi, sắp chín giờ, không ngờ thời gian trôi qua nhanh như thế, cô nói với hai đứa nhỏ: "Càn Càn, Khôn Khôn, bây giờ đã không còn sớm, chúng ta cần phải ngủ rồi, các con mau nói với anh trai nhỏ với em gái nhỏ đi, ngày mai chúng ta lại đến nhà anh chơi đồ chơi xếp hình với nhau được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT