Nhiệm vụ làm người thực vật lần này, Lữ Hồng Cường là một trong số đó, anh âm thầm vào nằm vùng trong nội bộ quân địch, Lữ Hồng Cường là người phối hợp truyền tin với anh.
Lữ đoàn trưởng là một người công chính liêm minh, nếu như tâm tư hơi thâm hiểm một chút, e là khen thưởng của trường quân đội lần này đã được trao cho con trai của mình, cho nên Cố Thâm Dương vô cùng kính nể Lữ đoàn trưởng.
Bạch Lộ rửa khoai tây và khoai lang xong, thì lập tức đi gọi Cố Càn, Cố Khôn thức dậy, để buổi chiều ngủ quá nhiều, thì sẽ không ngủ vào buổi tối được.
Sau khi hai đứa nhỏ tỉnh lại, còn chưa đủ tỉnh táo, một lát sau mới tỉnh táo, bọn họ không còn ở trong thôn, mà là doanh trại.
Vừa đến đây, trời đã đứng bóng, hai đứa nhỏ có vẻ hưng phấn, nhưng vẫn còn hơi sợ người lạ, Bạch Lộ đi đến đâu, tụi nhỏ cũng đi đến đó, đến khi bọn nhỏ phát hiện ra Cố Thâm Dương đang sơn dầu trẩu, thì ngồi xổm bên cạnh rồi nhìn Cố Thâm Dương.
Sau khi Cố Thâm Dương sơn dầu trẩu xong, Bạch Lộ cũng làm cơm tối xong.
Thật ra thì dầu trẩu tốt hơn sơn dầu, mặc dù không có màu gì, nhưng bàn và ghế băng được sơn một lớp dầu trẩu, trông y như mới, hơn nữa dầu trẩu không cần hong mát rất lâu như sơn dầu, dầu trẩu không gây độc hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play