Bạch Lộ xòe tay: "Thêm quả nữa." Giọng cô hơi khàn lại có một chút trong trẻo. Cố Thâm Dương cũng chẳng nghĩ nhiều, lúc nãy rời đại đội trông Bạch Lộ có vẻ muốn khóc.
Anh cho Bạch Lộ hai quả: "Em cũng ăn được chua à?"
Bạch Lộ nói: "Em thích."
Cố Thâm Dương nghĩ: "Chẳng trách ăn món nào em ấy cũng để giấm vào."
Thật ra thì ăn chua và bỏ giấm chẳng liên quan, có người thích cho giấm vào đồ ăn nhưng không ăn chua. Có lẽ mơ thật sự có hiệu quả làm dạ dày Bạch Lộ thoải mái hơn chút ít.
Lần này ngồi xe khách ba tiếng mà Bạch Lộ vẫn chưa thấy khó chịu hay say xe. Hai đứa nhỏ sau khi hưng phấn qua đi thì cũng an tĩnh ngủ yên.
Đến lúc xuống xe, nếu không phải Bạch Lộ đánh thức bọn nó thì bọn nó vẫn còn ngủ tiếp được. Trạm xe buýt và xe lửa của thành phố Dũng Ninh ở cùng một chỗ giúp họ tiết kiệm thời gian đi đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT