Cố Thâm Dương đi ra: "Thanh niên trí thức Cố nếu thật sự lấy cái chết để uy hiếp, Hữu Quốc sẽ lấy cô ta, dù sao mạo hiểm như vậy đại đội trưởng không đảm nhận nổi. Bây giờ quan hệ nam nữ vô cùng chặt chẽ cẩn thận, nếu thanh niên trí thức Cố đi báo cáo, Hữu Quốc có thể sẽ xảy ra vấn đề."
"Nếu thanh niên trí thức Cố không báo cáo, lấy tự sát để uy hiếp, Hữu Quốc cũng không có cách nào, dù sao anh ấy ôm đối phương sờ đối phương là thật. Bây giờ đội quân Tiều Hồng chỉ nhìn chằm chằm vào một số chuyện, rất nhiều chuyện đều đưa tới tay bọn họ, bọn họ còn vui mừng không kịp."
Lời Cố Thâm Dương nói khiến Bạch Lộ nhớ tới chuyện Lưu Đào Hoa vu oan cô là người đàn bà dâm đãng, Trương Sơn lúc đó không có chứng cứ mà tới bắt cô, mà bây giờ chuyện này của Cố Yên, bản thân Cố Yên chính là chứng cứ, mà Vương Hữu Quốc ôm Cố Yên về nói không chừng có nhiều người nhìn thấy, vì vậy chuyện này Vương Hữu Quốc không xong.
Cố Thâm Dương tiếp tục nói: "Trừ khi thanh niên trí thức Cố tự buông tha chuyện này, nếu không việc mất trí nhớ này không ai có thể chứng minh được. Cho dù cô ta giả vờ mất trí nhớ, nhưng chỉ cần cô ta không thừa nhận ai cũng không có cách. Hơn nữa, đây không phải vấn đề mất trí nhớ hay không, là vấn đề thanh niên trí thức Cố bị Vương Hữu Quốc ôm, vấn đề động chạm."
Mễ Tâm Nhi: "Anh không cần nói lời khó nghe như thế, đó là cứu người."
Cái gì mà ôm rồi động chạm, nghe như vậy thật chói tai làm sao.
Bạch Lộ nói: "Thật xin lỗi đồng chí Mễ Tâm Nhi, chúng tôi cũng không giúp được gì, mời cô đi về đi, cô cũng nên nghỉ ngơi thật tốt, chúng tôi buồn ngủ rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT