Cố Thâm Dương nói: "Được. Lon sữa bột thì cho Tiểu Vương, còn lon sữa mạch nha thì cho ba vợ và mẹ vợ. Đến lúc đó anh sẽ nói mấy lon sữa này được mua ở thành phố Vĩnh Ninh và là sản phẩm chuyên dùng cho người già, như vậy thì những người còn lại nhà họ Vương cũng sẽ không có ý kiến gì, dù sao thì không phải ai cũng dám uống thuốc vì sợ gặp chuyện không hay."
Bạch Lộ: "Được. Vậy em sẽ làm một lon khác cho Cố Càn và Cố Khôn uống. Bọn nó còn nhỏ, mỗi ngày uống một viên."
"Được." Cố Thâm Dương gật đầu.
Chiết viên canxi vào lon rất nhanh, chỉ cần tháo ra đổ vào là được, Cố Thâm Dương sau khi đổ xong thì cầm mấy lon canxi đi vào phòng bếp, sau đó đốt hết, không để lại vết tích.
Sau khi đốt xong, anh trở về phòng thì thấy Bạch Lộ đã đi rồi, trong phòng chỉ còn lại những lọ sữa chứa canxi.
Mắt Cố Thâm Dương có chút u ám, sau đó thổi tắt ngọn đèn dầu trong phòng, vừa đóng cửa liền đi vào phòng Bạch Lộ, muốn anh ở một mình trong gian phòng trống ư, đừng mơ.
Cốc cốc cốc...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play