Cô mở hai túi sủi cảo ra để rã đông, rồi đun nước, sau khi nước nóng, cô pha với nước lạnh, chia ra vài lần rồi xách xô nước vào phòng tắm, trong phòng tắm cũng thắp đèn dầu, mặc dù đèn không sáng lắm nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc tắm rửa.
Khi cô tắm xong đang định giặt quần áo, cô đột nhiên hồi phục tinh thần.
Cô nhớ lại, ngày hôm qua lúc trở về, đi vào trong sân cô cảm thấy có điểm không đúng, lúc đó cô không nhớ tới nhưng bây giờ nhớ lại, là quần áo.
Cô đi vào trong sân thấy quần áo đang được phơi trong sân, hôm trước cô tắm xong chưa giặt quần áo, vậy sao quần áo của cô lại được phơi trong sân?
Cô nhìn về phía cây gậy trúc trong phòng tắm.
Quần áo bình thường cô mới giặt, hoặc là quần áo chưa khô sau khi thu vào, cô đều là treo ở đây, cây gậy trúc là cô nhờ Vương Đại Kiều làm cho cô, một đầu treo ở bên trái vách tường, một đầu treo ở bên phải vách tường, dùng để phơi quần áo thì không thể tốt hơn được nữa.
Nhưng bây giờ... ở đây không chỉ phơi quần áo của hai đứa trẻ, quần áo của Cố Thâm Dương, mà còn có quần áo của cô, thậm chí còn có cả... quần lót và áo ngực của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play