Cố Thâm Dương: "Nếu đúng là như vậy, thì quê quán của em chính là ở đây, vậy ông bà nội em tên gì? Cha mẹ em tên gì? Thuộc đại đội nào?"
Bạch Lộ: "Quê em thuộc đại đội này, nhưng em cũng không biết vì sao lại đặt tên khác, lúc đó ở đây không có đại đội sản xuất, bởi vì quê em có rất nhiều cây dương mai, nên được gọi là làng Mai Dương."
Nghe đến đây Cố Thâm Dương không nghi ngờ lời nói của cô nữa:
"Đại đội sản xuất Trường Thanh bọn anh cách đây 58 năm gọi là làng Mai Dương. Sau núi có một cây dương mai rất lớn, một thời gian nữa là có thể thu hoạch được rồi."
"Cây dương mai này là tài sản chung của cả làng, sau khi hái xuống sẽ mang đi bán. Đợi đến mùa thu hoạch dương mai, phụ nữ sẽ hái quả dương mai để lấy công điểm, lúc ấy mọi người có thể ăn dương mai tùy ý, bởi vì cho dù không ăn, quả dương mai rụng xuống đất cũng sẽ bị thối rữa."
"Đương nhiên trong nhà cũng sẽ có một chút vốn liếng, họ có thể mang đi ngâm rượu dương mai."
Đến lượt Bạch Lộ kinh ngạc, cô không biết chuyện này. Nhưng cô nghe bà nội nói mảnh rừng dương mai này đã được mấy chục năm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT