Cố Càn như một người lớn đi tới trước mặt Cố Thâm Dương, ngẩng đầu lên, sau đó liếc mắt nhìn gói hàng phía sau Cố Thâm Dương, cậu bé không nói gì chỉ nhìn Cố Thâm Dương.
Cố Thâm Dương cúi đầu nhìn cậu bé, nhìn đôi mắt nhỏ nhắn của cậu bé, anh cảm thấy rất thú vị: "Con không mở cửa sao?"
Cố Càn kiêu ngạo thu hồi ánh mắt, sau đó đi mở cửa, một năm nay cậu bé được Bạch Lộ nuôi dưỡng rất tốt, chiều cao cũng tang lên, cho nên có thể mở khóa:
"Đây là phòng của chú út, bên trong có đồ chơi của bọn con, chú chỉ được nhìn không được chạm vào."
Cố Thâm Dương:" Đây không phải là phòng của anh sao? Chú út? Là Vương Hữu Vọng?"
Trong ấn tượng của anh trước khi nhập ngũ, nhà họ Vương có một đứa trẻ thân thể rất gầy yếu, thích đi theo bọn họ.
Nhưng anh không có ở đây, Vương Hữu Vọng ở chỗ này cũng dễ hiểu, dù sao trong nhà không có đàn ông, rất dẽ nói chuyện. Từ nhỏ Cố Thâm Dương đã lớn lên ở nông thôn, bởi vì mẹ anh là góa phụ, nên anh rất hiểu rõ việc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT