Trần Hà Hoa nhéo giọng học theo giọng của Tiền Quyên.
Giọng nói của Tiền Quyên thuộc dạng nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, mà giọng của Trần Hà Hoa lại lớn, còn hơi khàn nghe ra có chút trung tính, cho nên khi chị ta nhéo giọng chọc cho Bạch Lộ phải phì cười.
Cười cười một hồi, ý cười trong mắt Bạch Lộ dần biến mất: "Thế giờ chị dâu cả tới đây, là muốn giúp chị dâu nhỏ lấy sôcôla sao ạ?"
"Sao có thể chứ, chị đi giúp cô ta còn không bằng lấy cho mình ăn, cô ta nói phải ăn sôcôla để nhanh khỏe lại, cho nên chị liền nói cho mẹ, mẹ nói không có sôcôla chỉ có đường đỏ trứng gà, nếu không muốn ăn thì đừng ăn nữa. Chị tới đây là muốn trộm nói cho em, cô ta giờ đang ở cữ, nếu không có chuyện gì thì em đừng có đến, nếu không em tới cô ta đòi thì không cho không được."
Trong lòng Trần Hà Hoa cười nhạo, cô ta còn muốn ăn sôcôla, nghĩ cũng hay thật. Nhưng mà, chuyện cô ta muốn ăn sôcôla một mình, Trần Hà Hoa nhất định phải nói ra.
Bạch Lộ cười yếu ớt nói: "Vẫn là chị dâu cả tốt nhất."
Chẳng lẽ giờ cô nói, cô hào phóng bị người ta xem thành chuyện đương nhiên sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play