Đột nhiên, Vương Đại Kiều lại nói: "Mau bịt tai lại."
Nhưng đã quá muộn, Vương Đại Kiều và Vương Hữu Hi chỉ kịp bịt lấy tai hai đứa trẻ, còn Bạch Lộ thì không kịp làm điều đó, cô chỉ nghe được một tiếng nổ lớn khiến cô giật mình, tim trong lồng ngực đập liên hồi.
Sau đó liền hỏi về mùi hương hơi giống như bỏng ngô... đó thật sự đúng là bỏng ngô thật. Sau đó cô nhìn thấy bỏng ngô được đổ ra khỏi chiếc máy hình bầu dục ban nãy.
"Em gái, em không sao đó chứ?" Vương Hữu Hi nhìn cô gái vừa bị dọa cho giật mình liền vội vàng giải thích: "Bỏng ngô, lần đầu nghe sẽ hơi sợ, nhưng thực ra không có gì đâu, em cứ nghe vào lần rồi sẽ quen ngay thôi. Em hãy nhìn cái màu trắng trắng đằng kia, nó được làm từ gạo, còn cái màu vàng thì làm từ ngô, tất cả đều có đường trong đó nên vị rất ngọt."
"Mẹ ơi, con muốn cái này, con có thể mua nó được không mẹ?" Cố Càn có kế hoạch nhỏ của riêng mình.
Mẹ nói cậu có thể mua hai thứ, mà loại này có nhiều hạt, có thể ăn được từ từ lâu dài. Hơn nữa, cậu còn chưa ăn qua thứ này bao giờ và nó còn có mùi hương khá là hấp dẫn.
Đừng nói Cố Càn bị thu hút, mà ngay cả Bạch Lộ cũng bị hấp dẫn, nhưng thứ cô muốn ăn không phải bỏng ngô, mà là món bánh gạo trắng trắng béo ngậy đang dẫn dụ cô bằng mùi thơm nãy giờ kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play