Phương Á Phân: "Tôi ngày nào mà không phơi chăn? Hôm nay từ đệm lưng tới chăn tôi đều phơi rồi. Nếu ông muốn mặc đi ngủ thì cứ mặc, tới khi quần áo đều nhăn thì đừng có mà đau lòng: "
Cái chăn này nhà bọn họ đắp đi đắp lại được vài năm rồi, vì sợ nó không còn ấm nữa nên lúc nào có nắng là bà sẽ đi phơi, như vậy buổi tối chăn sẽ ấm.
"Ở đây còn có ba cái quần dài, cho ba đứa con trai, Tiểu Vọng thì để sau đi, cho thằng cả với thằng hai trước, còn có một bộ áo trong cùng quần bông cho Tứ Mao."
Vương Đại Kiều vừa nghe mặc quần áo ngủ sẽ bị nhăn, ông liền không nỡ mặc, lại nghe được con trai cùng cháu cũng có phần, Vương Đại Kiều rất vui vì con gái nhớ tới gia đình.
Nhưng mà ông cũng có chút không vui: "Làm cho bọn nó làm gì? Lần sau bà nói với con gái là đừng làm cho tụi nó nữa."
Phương Á Phân biết ông đang ghen tị, nên cũng chiều theo ông: "Biết rồi."
Nói xong, bà đi ra khỏi phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT