Bạch Lộ vội vàng ngăn lại:
"Mẹ ơi chăn kết hôn của chị dâu có dày quá không? Con chỉ đắp vài hôm thôi, hành lý của con còn đang để ở nhà bạn học, lúc nào con đến lấy là được, cho nên thời tiết này con chỉ đắp chăn mỏng là được rồi."
Trần Hà Hoa cũng nói:
"Trong phòng chị có chăn mỏng, là mẹ chuẩn bị cho chị lúc kết hôn, để chị lấy cho em gái nhé, chăn của chú hai quả thật hơi dày."
Lúc Trần Hà Hoa kết hôn, tuy chăn cưới mỏng, nhưng thời đó có một chiếc chăn bông làm của hồi môn đã là rất có thể diện rồi, chiếc chăn này chị ta vẫn luôn không lỡ đắp.
Bây giờ thấy Bạch Lộ có "giá trị đầu tư", cho nên chị ta mới lấy ra.
Bạch Lộ nghe vậy thì nói: "Vậy em cảm ơn chị dâu cả."...
Cơm tối nay rất ngon, ít nhất là ngon hơn buổi trưa.
Phương Á Phân chỉ nấu đúng một bát gạo, những người khác đều phải ăn cháo độn khoai lang, bên trong còn có ít trấu, nhưng mọi người đều cảm thấy rất ngon miệng.
Thức ăn là trứng gà rán, dưa muối xào đậu hũ, còn có một bát rau khoai lang xào.
Đậu hũ là lúc Phương Á Phân đến nhà thợ mộc đặt đồ, tiện thể mua lại của người khác.
Trong thôn có nhà chuyên làm đậu, mọi người có thể mang đồ đến đổi, cũng có thể bỏ tiền ra mua, đương nhiên bây giờ lén buôn bán chẳng khác nào đầu cơ trục lợi, nhưng giao dịch của hai người ai biết được dùng đồ để đổi hay dùng tiền để mua?
Người trong thôn đều làm như vậy.
Bạch Lộ từng đọc khá nhiều chuyện thập niên, ví dụ như em chồng có đồ ăn ngon, chị dâu trong nhà sẽ đố kỵ, bây giờ cô ăn cơm tẻ, mọi người ăn cháo khoai lang, nhưng thấy Tiền Quyên và Trần Hà Hoa đừng nói là đố kỵ, ngay cả ánh mắt nhìn cô cũng rất bình thường, xem ra cũng không hoàn toàn giống như trong truyện.
Thực ra, Tiền Quyên và Trần Hà Hoa thật sự không đố kỵ, họ đều biết em chồng vừa tìm về, người nhà nhất định sẽ cưng chiều, nên đã chuẩn bị tâm lý từ trước.
Bạch Lộ vừa đến nhà họ Vương, cho dù nhà họ Vương thương con gái, đối xử tốt với cô, nhưng cô cũng phải gây ấn tượng tốt với nhà họ, cho nên cô cầm bát cơm tẻ chia một phần cho Phương Á Phân, một phần cho Vương Đại Kiều, lại xẻ vài thìa vào bát của Tứ Mao:
"Cha mẹ, cha mẹ đừng từ chối, nếu không sau này con sẽ không yêu cha mẹ nữa."
Phương Á Phân vừa định từ chối, nghe con gái nói vậy thì lập tức đổi giọng:
"Không từ chối, không từ chối, đây là con gái mẹ hiếu thảo với mẹ, mẹ thích còn không kịp ấy chứ."