Phó cục trưởng khen ngợi: "Được đó đồng chí Bạch Lộ, cô rất thích hợp làm tuyên truyền."
"Chính xác, cô rất thích hợp làm tuyên truyền, cô rất thông thạo tính kể chuyện, kiểu kể chuyện như vậy là điều mà phóng viên chúng tôi muốn khai thác, tôi cảm thấy đồng chí Bạch Lộ rất thích hợp làm phóng viên, có thể đến làm việc ở tòa soạn báo chúng tôi." Lý Hồng Phong rất tán thành.
Bạch Lộ vội vàng nói: "Không không không, tôi cũng chỉ chợt nghĩ ra thôi, là lúc trước đồng chí Lý hướng dẫn tốt thì tôi mới có thể nghĩ ra, biết đâu lần này hai người cảm thấy khả thi, nhưng mà lần sau lại không được nữa, tôi... tôi không giỏi đâu."
Phó cục trưởng cười ha hả: "Cục bưu chính chúng tôi không tuyên truyền chuyện này, nếu như có, tôi thật sự muốn để cho cô làm. Có điều đồng chí Lý này, đồng chí Bạch Lộ cũng thật sự không làm được phóng viên, vì trong nhà cô ấy còn có hai đứa con trai, một đứa năm tuổi, đứa còn lại ba tuổi."
Đùa sao, một khi hình ảnh của Bạch Lộ được tạo dựng lên thì chính là một người đại diện của cục bưu chính bọn họ, cho dù bày trên bảng hiệu cũng được, nhưng phó cục trưởng cũng không định để cô đi.
Đương nhiên Lý Hồng Phong cũng nhất thời nảy ra ý tưởng, thuận miệng nhắc tới mà thôi, thế nhưng: "Đồng chí Bạch Lộ, sau này cô có nội dung có tính kể chuyện gì đó thì có thể nói cho tôi biết, hoặc là viết bản thảo cho tôi, tòa soạn báo chúng tôi có thể đưa tiền nhuận bút cho cô."
"Không không không, chính quyền huyện đã cho tôi công việc rồi, tôi không thể lấy tài nguyên của chính quyền rồi đòi tiền nhuận bút từ tòa soạn báo được. Nếu có nội dung có tính kể chuyện có thể khích lệ lòng người, đây là một chuyện tốt, là tôi đền đáp lúc chính quyền quan tâm đến tôi, sao tôi có thể lấy tiền nhuận bút được chứ?" Bạch Lộ từ chối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT