Lưu Đào Hoa ở xa nghe họ nói chuyện, rút mạnh một cây khoai tây lên. Lương thực mà năm nay nhà bọn họ dùng điểm công đổi được đều phải đền hết cho Bạch Lộ, dựa vào cái gì chứ?
Con khốn nạn kia, sao không chết đi?
Lưu Đào Hoa nhớ lại cảnh nhìn thấy hôm trước, lương thực năm nay chị ta không muốn trả cho con khốn Bạch Lộ kia, nếu không sang năm nhà họ ăn bằng cái gì?
Thế là Lưu Đào Hoa xách quần, trong lòng nảy ra ý tưởng.
Nhị Mao chạy đến chỗ Vương Đại Kiều làm việc, ông đang xới đất, mùa này đang thu hoạch khoai tây.
Đại đội sản xuất Trường Thanh chỉ trồng lúa nước, ngô, khoai lang, khoai tây.
"Ông trẻ... ông trẻ..." Nhị Mao đứng trên bờ ruộng gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT