Bạch Lộ cười nói:
"Mẹ của bạn học tôi trước đây thường hay làm, bà ấy đã dạy tôi. Tâm Nhi, cô đừng khách sáo, ăn hết mình đi."
Cô múc cho mỗi đứa trẻ một bát canh sườn hầm đậu nành, mỗi bát có hai miếng sườn, để chúng tự mình ăn, tránh chọc vào bát canh làm bẩn.
Đám trẻ con uống canh ấm ừng ực, hoàn toàn không cần Bạch Lộ nói, đứa nào cũng ngoan ngoãn ăn phần mình.
Bữa cơm này Mễ Tâm Nhi ăn rất no, cô ta còn không thèm giả vờ khách sáo. Sau khi xuyên sách, cuộc sống của cô ta rất khó khăn. Đổi là ai từ thế kỉ 21 xuyên tới cũng không thể quen nổi ẩm thực nơi này.
Hơn nữa, đồ ăn Bạch Lộ nấu thật sự rất ngon. Mà Mễ Tâm Nhi cũng không suy xét chuyện có ngon hay không, đối với cô ta mà nói, giờ chỉ cần một túi rau xanh cũng đã thấy thơm ngon rồi.
Ăn cơm xong, Mễ Tâm Nhi muốn giành rửa bát, nhưng bị Bạch Lộ từ chối:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play