Lưu Đào Hoa và con trai của bà ta bị người nhà họ Vương đánh đến kêu oai oái, Vương Đại Quốc thấy cũng gần đến lúc rồi, mới lên tiếng: "Lộ Lộ, cháu định làm gì với Lưu Đào Hoa đây?"
"Bà ta đã làm nhơ nhuốc thanh danh của người nhà quân nhân, lại gián tiếp hại mẹ chồng cháu bị giết, theo lẽ thường, nếu như cháu đi tố cáo, bà ta sẽ phải ngồi tù. Nhưng mà dù sao bà ta cũng là người trong đội chúng ta, nếu loại chuyện này truyền ra ngoài, cũng chẳng tốt đẹp cho thanh danh của đội chúng ta. Cho nên cháu chỉ có một yêu cầu, tất cả lương thực mà nhà họ Lưu làm ra năm nay đều bồi thường cho nhà chúng cháu."
Thật ra, lý do mà Bạch Lộ nói như vậy là muốn tạo được thiện cảm ở trong thôn, bởi vì cô biết rõ loại người lắm mồm như Lưu Đào Hoa này, cho dù có tố cáo cũng chẳng có tác dụng gì, vì bà ta không hề phạm tội.
Nếu bà ta phạm tội, sở trưởng Đỗ đã sớm bắt bà ta lại rồi.
Trái lại Lưu Đào Hoa muốn phản đối, nhưng mà miệng bà ta bị Phương Á Phân đánh đến sưng lên, răng cũng gãy mất hai cái, bà ta đã chẳng còn sức lực để phản bác nữa.
Có điều, chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Trước khi Bạch Lộ trở về thì nói với Vương Đại Kiều: "Ba, trưa nay ba đến nhà con ăn cơm, gọi bác cả, bác hai và mấy anh đến luôn."
Vương Đại Kiều suy nghĩ cẩn thận thì đã hiểu được ý định của con gái: "Ừ."
Lưu Nhất Ba trộm tiền giết người, cho dù cảnh sát đã lấy tiền về bồi thường thì sao chứ? Mạng người thì tính như thế nào?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT