Quần áo của hai đứa con trai không nhiều lắm, nhưng mà so với những đứa trẻ khác thì quần áo của chúng nó xem như đã nhiều rồi, cũng xem như còn mới, trên quần áo không có mảnh vá, có cũng chỉ có một hai mảnh.
Triệu Thu Bình yêu thương Cố Khôn và Cố Càn, bà yêu thương hai đứa nó như cháu trai ruột thịt của mình.
Dù sao ba của Cố Khôn và Cố Càn hy sinh vì cứu Cố Thâm Dương, mặc dù là vì nhiệm vụ, nhưng mà đồng thời bọn họ cũng cứu sống Cố Thâm Dương.
Bởi vậy, Triệu Thu Bình vô cùng cảm kích đối với bọn họ, loại cảm tạ đền ơn này đều dồn ở trên người Cố Càn và Cố Khôn.
Bạch Lộ gấp quần và áo không có mảnh vá xong xuôi, đặt vào trong tủ quần áo ở phòng của Cố Thâm Dương, chỗ của cô không có tủ quần áo của trẻ con, hơn nữa cái tủ quần áo kia của bản thân cô cũng chẳng đủ lớn, không nhét đồ của trẻ con vào được.
Kế đó, cô sửa sang lại áo quần có chỗ vá, tiếp đó mở miếng vá ra, xử lý lại những chỗ bị hỏng một lần nữa.
Bạch Lộ là sinh viên khoa thiết kế thời trang, cô hiểu rõ làm sao để hoàn thiện những chỗ bị hỏng một cách hoàn hảo nhất.
Cô lấy ra một mảnh vải may đồ lao động, cắt ra từng hình ngôi sao năm cánh, từng bông hoa nhỏ, còn cắt thành mặt trời, có cắt thành mặt trăng, sau đó cô lại dùng kim chỉ thêu một vài hình thù trẻ con lên mặt trời và mặt trăng, ví dụ như gương mặt nhỏ nhắn, mắt to, đường nét con người vân vân.
Bởi vì quần áo của bọn nhỏ cũng chỉ có ba bốn bộ như thế, cho nên Bạch Lộ sửa lại rất nhanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT