Hôm nay đến tửu lầu Hạ gia, ngày mai đến tiệm bánh ngọt của Hạ gia, ngày kia lại tới cửa hàng lá trà…
Đến là để đòi tiền, nếu không được thì liền ngã ra đất khóc lóc, gây náo loạn, thu hút người qua đường vây xem. Dù có làm ầm lên, Hạ gia cũng không dám để chuyện này đến tai Hoàng Thượng, bọn họ không sợ bị trừng phạt.
Cuộc sống hiện tại thoải mái hơn nhiều so với những ngày phải trốn tránh ở phố dân nghèo. Tần Sơn thậm chí cảm thấy rằng, ngay cả trong cung điện của Hoàng Đế, chưa chắc đã được sống sướng như bọn họ bây giờ.
Bọn họ thì sống vui vẻ, còn Hạ Diễn mỗi ngày phải lo rút tiền bạc để bịt miệng, tức giận đến mức suýt hộc máu. Nhưng dù tức giận, Hạ Diễn cũng không thể làm gì đám người Tần Sơn.
Trước đây, khi hắn phái người dạy dỗ Tần Sơn, sự việc bị phụ thân biết được, khiến hắn bị mắng một trận thậm tệ, trách mắng vì không xử lý tốt chuyện với đám dư đảng, để bây giờ bị người ta lợi dụng và gây khó khăn.
Hạ Diễn ấm ức: “Ai mà ngờ được tại sao bọn họ đột nhiên lại trở nên khôn ngoan như vậy?”
Rõ ràng quản sự đã nói với hắn rằng, Tần Sơn và đám người của hắn chỉ là bọn vô lại, hễ bị dọa một chút là chạy, ai mà biết họ có thể nghĩ ra cách trả thù khéo léo thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play