Tứ Hỉ đứng bên cạnh, nhất thời không biết Tông Chính Tiêu đang cảm thấy thú vị vì chuyện của thế gia và Tô Tiềm hay là vì lai lịch của những đóa sen trong bình, hoặc có lẽ cả hai.
Tứ Hỉ là kẻ nhiều năm quen quan sát sắc mặt chủ tử. Ngày đầu tiên chuyển đến Ngân Giao Viên, giao nhân đã đơn độc tặng Lục Nga một đóa hoa sen trước mặt Tông Chính Tiêu, khiến sắc mặt của chủ tử khi ấy không lấy gì làm vui vẻ. Dù sau đó giao nhân có lột hạt sen ra đút cho hắn, Tứ Hỉ vẫn cảm thấy Tông Chính Tiêu đã ghi hận trong lòng.
Quả nhiên chiều nay, khi Nhung Âm đi dạo hồ sen, hái mỗi cung nữ một đóa, khiến các nàng ai nấy đều đỏ mặt vì thẹn. Tông Chính Tiêu trông thấy cảnh ấy, sắc mặt liền biến đổi. Tứ Hỉ thầm nghĩ, “Đến lúc rồi đây.”
Giao nhân tuy ngây thơ, không nhìn ra sự khó chịu của Tông Chính Tiêu, vẫn thản nhiên dâng cho hắn một đài sen, còn tiếp tục lột hạt sen và đút cho hắn như lần trước. Nhưng lần này, Tông Chính Tiêu vẫn không nở nụ cười.
Một người không nói, một người không hiểu, khiến Tứ Hỉ chỉ biết sốt ruột đứng nhìn.
Không còn cách nào khác, Tứ Hỉ bèn khẽ ho nhẹ, nhằm thu hút sự chú ý của giao nhân. Đợi khi giao nhân nhìn qua, Tứ Hỉ lại kín đáo ra hiệu, liếc mắt nhìn đóa sen trong tay các cung nữ, rồi lại nhìn Tông Chính Tiêu.
Tông Chính Tiêu phát hiện động tác nhỏ của Tứ Hỉ nhưng không ngăn lại. Bằng không, với sự hồn nhiên của giao nhân, không biết đến khi nào y mới hiểu được ý hắn muốn truyền đạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT