Trong hoàng cung, hôm nay Ninh Vương gia vừa hồi phủ, mọi hành động của họ đều được ám vệ báo cáo lại cho Tông Chính Tiêu không sót một điểm nào.
Chờ ám vệ lui ra, Tông Chính Tiêu mới lẩm bẩm như tự nói với mình: “Quả nhiên trẫm không nhìn nhầm, đại ca đúng là người biết thời thế.”
Tứ Hỉ nhanh chóng phụ họa: “Ninh Vương gia luôn tri ân báo đáp, bệ hạ đối tốt với y, y đều ghi tạc trong lòng.”
So với lão nhị Tông Chính đã mất và lão tam Tông Chính tàn phế, tình cảnh của Ninh Vương thực sự là tốt hơn nhiều so với các huynh đệ còn lại. Chỉ cần không vượt quá giới hạn của Tông Chính Tiêu, hắn có thể an ổn hưởng phúc cả đời.
Hắn cũng là người thông minh, biết rằng mình không có duyên với ngôi vị hoàng đế nên đã an phận, không mưu đồ gì khác, cũng không để cho Tông Chính Tiêu có cơ hội xử lý hắn.
Lần này, tuy gia đình họ đã gây phiền toái cho Tông Chính Tiêu, nhưng thái độ và cách xử lý sự việc của Ninh Vương vẫn chứng minh sự trung thành của hắn.
Sau khi biết hành động của Tô phụ, Ninh Vương không vì ông ta là thông gia mà đồng ý giúp đỡ nhi tử của mình. Ngược lại, còn kịp thời phân định rạch ròi giữa phủ Ninh Vương và Tô gia, tránh để phủ Ninh Vương rơi vào rắc rối, giúp Tông Chính Tiêu không phải khó xử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT