Loại vỏ ốc đồng này so với lúa mì thì cứng hơn nhiều, ai biết được máy móc có thể bị hư hỏng hay không.
Cho dù người ta dám cho mượn, hắn cũng không dám dùng, vạn nhất làm hỏng đại đội bọn họ cũng không bồi thường nổi.
La Kiến Lâm trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Dùng cối đá có được không?"
"Cối đá sao?" Dung Hiểu Hiểu nhíu mày, có vẻ không quá hài lòng với công cụ này: "Dùng đá mài đậu đã đặc biệt hao tổn sức lực, chứ đừng nói là mài vỏ sò thành bột phấn.”
Cô lại nói thêm: "Có thể tích góp được một ít vỏ ốc và vỏ sò trước hay không, sau đó chúng ta đến xã thuê máy xay dùng một lần chắc cũng không tiêu tốn được bao nhiêu lương thực.”
La Kiến Lâm cười khổ nói: "Chúng ta cho dù đưa lương thực đối phương cũng sẽ không cho mượn.”
Dung Hiểu Hiểu đặc biệt buồn rầu, nhẹ giọng nói thầm: "Vậy làm sao bây giờ, cho dù công việc trong chuồng heo so ra thì nhẹ nhàng hơn bận rộn dưới đất, nhưng cũng có rất nhiều việc vụn vặt phải làm, tôi và thanh niên tri thức Tiêu cũng không có cách nào rảnh thời gian dùng đá mài vỏ sò.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play