Lâm Lục Kiêu ngưng cười, quay đầu lại liếc mắt nhìn bóng dáng đang bận rộn trong phòng thuốc, xác định quân y Thiệu không để ý, mới khom lưng, chống lại tầm mắt của cô, ánh mắt đen và sâu như móc câu, treo tâm tư người ta lên, anh hơi nghiêng đầu, mắt chính trực nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nói bên tai cô, khẽ cảnh cáo ý tứ hàm xúc rõ ràng: "Ở bên ngoài, em chơi đùa như thế nào tôi mặc kệ. Nhưng ở đây, em thử trêu chọc tôi như lúc nãy thử xem?"
Nói xong, anh từ từ lui ra, liếc nhìn cô với ý cảnh cáo rất rõ ràng.
Lâm Lục Kiêu đi ra ngoài rút một điếu thuốc.
Để Nam Sơ ngồi một mình trên giường tự kiểm điểm, quân y Thiệu sắp xếp xong thuốc men đi ra, lướt mắt một vòng nhìn Nam Sơ trên giường bệnh, "Uống thuốc rồi khá hơn chưa?"
Nam Sơ nhìn khói thuốc bốc lên bên ngoài cửa sổ, trong lòng hơi ngứa ngáy, không tập trung: "Khá hơn nhiều rồi ạ."
Quân y Thiệu sợ cô nhóc nhàm chán, tán gẫu với cô câu được câu không, "Mấy đứa quay chương trình gì mà vất vả quá vậy? Dì thấy thời gian huấn luyện của mấy đứa cũng lâu nữa."
"Dạ, cũng tạm được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play