Trần Chí Khiêm nhìn người trên giường, chiếc áo phông cũng sắp bị cuốn lên ngực, cái bụng trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, anh lấy chăn đắp cho cô, tại đi ra ngoài, dọn dẹp phòng tắm một chút, đãi sạch gạo để ngày mai nấu cháo, ngâm nước trong nồi đất, như vậy thì sáng mai sẽ nấu cháo nhanh hơn chút. Dọn dẹp xong đi vào, Trần Chí Khiêm treo quần áo mình lên, muộn rồi nên không mở máy sấy khô, ảnh hưởng giấc ngủ.
Trần Chí Khiêm dịch Phàn Kỳ vào trong, thấy có chỗ ngủ, anh tắt đèn, nằm xuống, cánh tay kia lại đè lên người anh, chân lại vểnh lên, ôm lấy anh giống con gấu túi.
Trần Chí Khiêm đưa tay muốn đẩy cánh tay của cô, khi chạm vào tay cô, da thịt cánh tay mềm mại, nhớ tới lời cô vừa nói, bọn họ lấy giấy chứng nhận, nằm trên một cái giường, không có hứng thú với nhau.
Vừa nghĩ tới đây, anh đưa tay sờ mặt mình một cái, trên mặt vẫn còn có chút đau, còn có chút rát.
Anh nhìn về phía cánh tay người kia, buông cô đi thôi!
Sau khi buông cô, cô liền sờ lên mũi lên mặt, chân lại đá lên, tư thế giống như không đạp anh xuống giường thì không bỏ qua.
Cô đang du hành thời gian phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT