Trong sách không nói Trần Chí Khiêm dựa vào tư bản gì lập nghiệp, chẳng lẽ là dựa vào tên cặn bã già không có điểm mấu chốt này sao? Chuyện này đúng là khiến cô buồn nôn.
Phàn Kỳ tiếp tục nói: “Ông cụ Lưu. ”
“Cô muốn làm gì?” Bà Phùng đã khống chế được cơn tức khi Phàn Kỳ gọi ba mình, bây giờ lại có chút ung dung nói, giống như vừa rồi bà ta chưa từng thất lễ trước mặt mọi người.
Phàn Kỳ nhìn bà ta giống như nhìn một đứa trẻ náo loạn đang gặp rắc rối: “Vừa rồi bà nói chuyện hành động thô bỉ không chịu nổi, nếu không biết đây là tiệc rượu từ thiện do ông cụ Lưu tổ chức thì tôi còn cho rằng thượng lương bất chính mới khiến cho hạ lương sai lệch, ba con các người thật sự giống nhau. Nếu từ thiện mà không tôn trọng người khác thì cũng chỉ giống như đi bố thí. Thậm chí còn vũ nhục hai chữ này. Tôi không tin người khởi xướng buổi tiệc rượu này lại là người có tầm mắt hẹp hòi, không tích khẩu đức, ngôn ngữ bẩn thỉu. ”
Bà Phùng trong mắt Phàn Kỳ chính là một người phụ nữ sống sung sướng, bị người phụ nữ này dùng loại ánh mắt này, dùng loại khẩu khí này quở mắng trong trường hợp này thì quả thực là vô cùng nhục nhã, bà ta trừng mắt, m.á.u dồn lên mặt: “Chê cười rồi, một người mặc chiếc váy hai, ba trăm, đeo hàng giả, dựa vào việc bán thịt để kiếm ăn như cô thì có tư cách gì tới đánh giá tôi?”
“Cái váy này là chuỗi lễ phục của WO , nó được cắt xén lưu loát, mặc thoải mái dễ chịu, dùng chất liệu rất tốt. Là một chiếc váy có chi phí cao- hiệu quả, WO là một nhãn hiệu dụng tâm. ”
Phàn Kỳ nhìn về phía Phùng Học Minh: "Anh Phùng, tôi giải thích nhãn hiệu của anh như thế đã đúng chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play