Thấy thái độ của anh như vậy, người này cuối cùng cũng thả lỏng. Bởi vì sự kiện sập lầu, nên họ đang phải đứng ở đầu sóng ngọn gió, có người đập bàn nói: “Sập một cái đường đi mà làm như sập một toà nhà lớn vậy, cả ngày chỉ biết nói Hàm Thuỷ Lâu.”, nhà riêng bị sập có liên quan gì đến công ty nhà đất chúng ta chứ?."
“Còn không phải là muốn đem chuyện này báo lên trên sao? Đặc biệt là những công ty bất động sản vừa mới xuất hiện chưa đến mười năm, không thuận mắt với công ty ta, chắc chắn là chúng muốn phá hoại danh tiếng của chúng ta."
“Đã thật lâu rồi mới có được cơ hội bắt đầu đứng lên làm sao lại gặp phải loại chuyện như thế này?”
Lưu Tương Niên thở dài nói: “Tôi cũng không biết tại sao những người này luôn nhắc đến chuyện cũ từ 20 năm trước mà không chịu từ bỏ? Hoàn cảnh Cảng Thành lúc đó cũng rất thiếu thốn, ngay cả nước uống còn không có chứ đừng nói đến làm sao có nước để xây nhà?
Hơn nữa hạng mục này để phía dưới làm không nói đến giá cả thấp, mà ở bên trong còn nhiêu chỗ cần được đả thông đều phải tốn thêm tiền, nhưng không thể đào giếng ngầm lấy nước ngọt.
Gạch được phân chia cũng không đủ, qua đi nhiều năm chất lượng đi xuống, như vậy tại sao không đập đi xây lại mà lại truy cứu trách nhiệm chuyện từ trước?”
Phùng Học Minh nghe thấy lời này trong lòng cười lạnh, ông ngoại luôn cho là mình không sai. Giống như khi ông ấy tự phóng hoả thiêu kho hàng quần áo của chính mình, lại cho là không có chuyện gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play