“Chỉ cần các con có thể sống tốt, thì chúng ta an tâm rồi. Hai vợ chồng già chúng ta có tiền lương và trợ cấp của nhà nước, thật sự không cần thiết.”
Tiết Hiểu Tĩnh nói: "Trong đơn vị của mẹ và ba con, có lượng lớn thầy cô giáo cùng học sinh muốn ra nước ngoài, vì không có nơi đổi đô la, nên bọn họ đi chợ đen đổi một đô la mất chín tệ, mẹ và ba con ở trong trường học giúp mẹ của con đổi một đô la chỉ mất bảy tệ năm hào, nên đổi hết tất cả. Hai bên đều có lời. Còn tiền? Ba mẹ của con đẩy ngang đẩy dọc, chúng ta giữ tại một vạn tệ, còn lại đều đưa cho ba mẹ của con. Ba mẹ của con hẹn chúng ta chủ nhật đi xem nhà.”
“Mua bên cạnh nhà bọn con. Có gì hai nhà trông nom cũng tiện.”
“Ừ.” Tiết Hiểu Tĩnh nhìn đồng hồ: "Ôi, tiền điện thoại tháng này gần hết rồi, thôi mẹ cúp máy trước.”
“Tút tút!”
Phàn Kỳ cúp điện thoại, Trần Chí Khiêm bưng trái cây đi lên, dùng ánh mắt để hỏi cô, Phàn Kỳ cùng anh giải thích vài câu, cảm khái: “Mẹ em cũng vậy, mẹ anh cũng vậy. May mà hai người đều tốt, bằng không em óc heo, gặp được mẹ chồng không lo lắng, nhất định làm không tốt.”
Diệu Nhi thấy bối rối khi nghe bọn họ nói giọng Thượng Hải, Phàn Kỳ kéo cô ấy ngồi trên sô pha, cầm một miếng dưa đút vào miệng cô, cùng cô buôn chuyện, nói những chuyện về mẹ chồng và mẹ đẻ, Phàn Kỳ không có mối quan hệ như vậy ở kiếp trước, hiện tại phát hiện mình là một cái cân, cảm thấy ai cần tiền thì đưa cho người đó, không nghĩ tới cân bằng, may mắn ba mẹ hai bên đều không phải là người so đo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play