Trương Nguyệt Cầm vừa mở cửa, Phàn Kỳ đã nói: “Mẹ ơi, con muốn ngủ với mẹ.”
“Vào đi con.”
Bà không suy nghĩ đã đồng ý dễ dàng. Phàn Kỳ chui vào trong chăn, tiếng sâm lại một lần nữa vang lên, cô càng rúc người sâu vào trong chăn.
Trương Nguyệt Cầm lắc đầu nhìn con gái, xốc chăn lên ngồi cạnh cô: “Con đã lớn vậy rồi mà vẫn không khác gì hồi nhỏ, đều sẽ sợ sét đánh.”
Phàn Kỳ bình tĩnh một chút nghĩ. Đúng vậy! Nguyên chủ cũng sợ sét khi còn nhỏ mà, trẻ con nào mà không sợ sét đánh chứ.
Phàn Kỳ nằm sát người Trương Nguyệt Cầm: “Con sợ thì sao chứ, có gì đâu mà mẹ buồn cười?”
Trương Nguyệt Cầm ôm cô: “Ư rồi mẹ không cười, ngoan nào, ngủ đi con.” Cô và mẹ cô có bộ n.g.ự.c lớn giống nhau đã vậy mẹ còn hơi mập mạp, khi mẹ ôm lấy cô, cô cảm nhận được sự mềm mại khôn cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT